Chùm thơ 1-2-3 Trần Ngọc Hoàng Anh: Ốc có giữ nổi chính mình giữa lòng biển quá rộng sâu?!

 “Lênh đênh chiều Ba Động// Sóng dập dềnh cuốn xô bờ cát/ Hàng dương xanh lộng gió buổi hoàng hôn// Ốc nhỏ im lìm – dòng nước đẩy đưa/ Trôi dạt vào bãi bờ hay xa khơi vạn dặm/ Ốc có giữ nổi chính mình giữa lòng biển quá rộng sâu?!”

Nhìn con ốc nhỏ trôi dạt giữa biển mênh mông mà trăn trở về sự sống, hay từ những mầm xanh mà nghiệm qui luật tuần hoàn thiên nhiên và cả… nhân quả: “Tự đâm chồi vươn lên tìm ánh sáng/ Gieo hạt giống thiện lành sự sống mãi sinh sôi”. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, nhà giáo Trần Ngọc Hoàng Anh từ Trà Vinh cho thấy một sức cảm thụ tinh tế đời sống và năng lực sáng tạo thi ca đáng quý.

Nhà giáo Trần Ngọc Hoàng Anh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Cánh diều xanh tuổi thơ         

 

Mang ước mơ gởi vào từng ngọn gió

Mong chờ bay lên cao vút tận trời xanh

 

Gió dật, diều rơi, ước mơ vụn vỡ

Em khóc nhè anh vội chạy thả cho cánh diều bay

Ước mơ gì cho tận xa xôi?!

 

Chênh vênh tuổi mười tám

 

Nửa trưởng thành, nửa trẻ con

Giới hạn nào thuộc về ngày sinh hay số tuổi

 

Lễ nghĩa, trí nhân sao có thể là bài học cuối

Đường đời còn dạy lắm điều hay

Tuổi nào chẳng có chông gai!

Lênh đênh chiều Ba Động

 

Sóng dập dềnh cuốn xô bờ cát

Hàng dương xanh lộng gió buổi hoàng hôn

 

Ốc nhỏ im lìm – dòng nước đẩy đưa

Trôi dạt vào bãi bờ hay xa khơi vạn dặm

Ốc có giữ nổi chính mình giữa lòng biển quá rộng sâu?!

 

Sống cuộc đời chân chính

 

Danh lợi phù hoa, được – mất, bại – thành

Thoáng qua như một giấc mộng không

 

Chỉ còn lại những mầm xanh

Tự đâm chồi vươn lên tìm ánh sáng

Gieo hạt giống thiện lành sự sống mãi sinh sôi…

 

TRẦN NGỌC HOÀNG ANH (TRÀ VINH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *