Con trẻ: Từ nhỏ đến giờ con mới thấy cảnh ni!// Thu gọi hoa sữa nở dọc phố con đi/ Trăng Vu Lan vẫn sáng trong đêm mùa thu cũ// Nghỉ hè, nghỉ tết dài hơn những năm trước con từng học/ Chơi đùa cùng chị trong bóng chiều còn vương nắng nhạt/ Bất chợt con ngỡ ngàng sao nghỉ học lâu vậy mẹ ơi?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Con trẻ: Từ nhỏ đến giờ con mới thấy cảnh ni!
Thu gọi hoa sữa nở dọc phố con đi
Trăng Vu Lan vẫn sáng trong đêm mùa thu cũ
Nghỉ hè, nghỉ tết dài hơn những năm trước con từng học
Chơi đùa cùng chị trong bóng chiều còn vương nắng nhạt
Bất chợt con ngỡ ngàng sao nghỉ học lâu vậy mẹ ơi?
Ơ này anh, hình như mùa Ngâu đã về trên phố
Hoa săng lẻ rắc trắng xóa con đường mọc đầy cỏ dại
Hạ chưa kịp tàn mà giông đã về ngoài cửa
Hương ngọc lan lãng đãng như sương khói mùa thu
Thương Chức Nữ đơn côi
Hỏi mùa Ngâu đang tới: Ô Thước cầu liệu có vắng người sang?
Tháng bảy về sao lắm nỗi âu lo
Mỗi ngày trôi qua là một ngày đếm số
Dây giăng chỗ này, phong tỏa ngõ phố kia
Rau củ thiếu, thương người phố thị
Xứ Nghệ lần nữa gửi nông sản quê mình
Hồi hộp mong chờ những ngày tháng yên lành khắp mọi nơi.
Ta muốn về trong vòng tay quê ấm áp
Một ngày xa cha mẹ tiễn con đi
Nét môi thì cười mà mắt ướt tràn mi
Gió chướng nào lạc đường lùa tốc mái nhà sàn tơi tả
Nơi xa xứ bao đoàn người vội vã tìm cách trở về
Con vật vã hàng đêm với giấc mơ hồi hương xa ngái
Những hẹn hò bỗng dưng thành xa lạ
Mùa đã về khi sấu chín vàng trong nắng rám thu
Hương hoa sữa phong kín lòng phố thị
Vành xe quay vội vàng trong vắng lặng âu lo
Những quán xá im lìm không dám đợi
Đã từ lâu thiếu hẳn những hẹn hò.
TRẦN THỊ HỒNG ANH (NGHỆ AN)