Khớp bạc anh tra, yên vàng cương gấm kiệu vang/ Mặc kệ nẻo xa, ta bà rừng rú nước thiêng// Vòng núi mộng đồi mơ nhẩn nhơ suối đợi sang rừng nhớ/ Biển hẹn hò dắt nhau mắt nhấn chìm trong mắt, trong môi/ Một phen theo nhau dìa vách lá hóa dinh thự nguy nga.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Chim manh manh có được điều lành
Chim manh manh không đậu cành chanh
Chót vót thân cây cao to, tán xòe rộng rãi
Miếng sảnh miếng sành gắng sức cũng không chạm tới
Biết chọn ngọn, chọn cành, chọn cây mà đứng
Vừa có được điều lành, vừa đường đường bệ bệ nghêu ngao.
Giờ ai cũng ghiền hát lý chim quyên
Quen chậu quay quay quay quày chung chậu
Lia thia quày quày quen chậu đá nhau
Chén trong sóng còn khua huống hồ vợ chồng quay mặt
Làm sao giữ nếp giữ nhà giữ bàn là không xém áo
Đốt than, bắt còng lỡ vận, chim quyên bèn xuống đất ăn giun.
Hí ngựa ô ngoài ngõ đón em dìa
Khớp bạc anh tra, yên vàng cương gấm kiệu vang
Mặc kệ nẻo xa, ta bà rừng rú nước thiêng
Vòng núi mộng đồi mơ nhẩn nhơ suối đợi sang rừng nhớ
Biển hẹn hò dắt nhau mắt nhấn chìm trong mắt, trong môi
Một phen theo nhau dìa vách lá hóa dinh thự nguy nga.
Xui quạ kêu anh cũng muốn liều
Quạ kêu kêu quạ – con quạ nó kêu
Quạ kêu loạn xạ dạ anh rối rạ
Người dưng khác họ lọ mọ mần chi lí lị
Dìa hay ở lở dỡ sớm chiều quên bữa này bữa nọ
Ngày thương đêm nhớ lớ ngớ ra vào ngày nhớ đêm thương.
Trăng ẩn mình treo nỗi nhớ hớ hênh
Mấy đận hẹn hò em vui trăng rải vàng gốc mạ
Triền đê ướt lời thề tay luồn tay chẳng ấm sương sa
Ngồi nhìn sông đêm từ con rạch hết nước ròng nước lớn
Trăng trầm mình giấu nỗi nhớ khúc sông sâu
Giong cánh buồm anh say sóng mắt suốt canh thâu.
NGUYỄN ĐINH VĂN HIẾU (TRÀ VINH)