VHSG- Đêm Hòn Phụ Tử/ Hình như biển chẳng bao giờ ngủ/ từ cái đêm Phụ Tử thét gào/ giọt nước mắt triệu năm hóa đá/ đến bây giờ sóng vỗ còn đau.

Thân tặng anh Trương Quốc Tuấn
và chị Trần Thanh Bình, nhớ buổi chiều leo núi.
Lên đỉnh Tô Châu
Tô Châu vượt dốc leo từng bước
bí ẩn tìm trong mỗi tấm lòng
chẳng lạ mà sao như mới gặp
một Hà Tiên đau đáu chờ mong.
Lên núi Lăng
Núi Lăng mây trắng bay chầm chậm
sâu thẳm thời gian ai lắng nghe
máu, nước mắt, mồ hôi thấm đất
rừng xanh cây lũ lượt chim về.
Leo lên Đá Dựng
Núi Đá Dựng hay người dựng đá
tạc thành bia truyền thuyết tình yêu
lưng chừng dốc vòm xanh xao xuyến
trống ngực làm nghiêng bóng núi chiều.
Thăm Thạch Động
Xanh xanh Thạch Động mây chiều thấp
chung thủy ngàn năm một khối tình
công chúa rưng rưng hồn trẻ mãi
như ai vừa mới gặp Thạch Sanh.
Chiều Mũi nai
Những con nai vẫn còn đâu đó
biển nhấp nhô và người nhấp nhô
đàn cá nhỏ sóng đùa lấp lánh
mùa xuân vui chẳng chút tình cờ.
Đêm Đông Hồ
Vầng trăng trái chín của trời
đêm rằm rụng xuống tặng người Hà Tiên
Đông Hồ linh một cõi riêng
trăng huyền diệu trải khắp miền nhân gian…
Đêm Hòn Phụ Tử
Hình như biển chẳng bao giờ ngủ
từ cái đêm Phụ Tử thét gào
giọt nước mắt triệu năm hóa đá
đến bây giờ sóng vỗ còn đau.
LÊ CHÍ
Cám ơn Nhà thơ Phan Hoàng đã cho chùm thơ viết về Hà Tiên gia nhập Văn học Sai Gòn.