VHSG- Những câu thơ gửi đi mà không được đáp lại/ những câu thơ đi lạc đường/ chết ngay trên bàn phím/ để ngàn sau hóa thạch!/ Những câu thơ không phải trách anh/ những câu thơ trách mình:/ – Yêu sai người!/ – Và yêu sai cách!

Giấu
Giấu nhớ vào sau hồn chữ
Để tim lạc lối đường yêu
Mắt tình còn vương màu nhớ
Môi thơm giấu nụ hôn nồng
Như sáng biển nay giấu nắng
Em ngồi đếm hạt mưa bay
Em ngồi nhớ từng mắt sóng
Thùy Vân một chiều nắng say
Ai lỡ làm ai lỡ hẹn?
Xa nhau từ độ đến giờ
Để đêm về luôn nhắc nhớ
Vũng Tàu một chiều nghiêng say.
Em là…
Chỉ cần một tin nhắn:
– Em yêu anh rất nhiều
Là cả đêm mất ngủ
Thương nhớ vơi đầy vơi
Em là ánh sao rơi
Cho người người nguyện ước
Tình yêu ai cấm được
Muôn thuở từ bao đời
Em là mây ngang trời
Không vàng xanh tím đỏ
Em cũng là ngọn gió
Ướt mềm một làn môi.
Em là ánh trăng soi
Cũng là dòng sông mát
Để bao ngày anh khát
Được hòa cùng dòng trôi
Em là cuối chân trời
Cho thuyền anh cặp bến
Em là cầu vồng đến
Xóa nhòa những cơn mưa
Em là bóng nắng trưa
Che tròn tình yêu trộm
Giữa tháng ngày chộn rộn
Tình ta hóa đá tình.
Gửi em yêu dấu
Thơ em viết ủ thành men
Để anh khuya sớm say mèm khướt say
Nhớ em nhớ suốt tháng ngày
Tim anh lạc nhịp rũ cay môi mềm
Lời yêu thương thật ấm êm
Trao em cả trong những đêm mặn nồng
Trao em cả những vòng ôm
Trao em cả những hôm không hẹn hò
Anh là biển, em là bờ
Nhớ thương, thương nhớ đợi chờ dài lâu
Em ơi đừng có u sầu
Bởi khi yêu… cũng có nhiều đớn đau
Thà rằng thành thật với nhau
Để ngàn sau vẫn một câu chung tình!
Những câu thơ như rút ruột nhả tơ tằm
Tháng Ba tím trọn giấc mơ
tháng Ba đỏ trời thương nhớ
ai xui chào mào làm tổ
ai xui trời trở rét nàng Bân
ai xui yêu trong cách trở
để tự ru mình bằng những câu thơ…
Những câu thơ mang hơi ấm tình nồng
những câu thơ thoát thai từ trong lồng ngực
tự nguyện tin
tự nguyện yêu!
Những câu thơ như rút ruột nhả tơ tằm
chỉ để đổi lấy một dòng tin nhắn
hư không…
Những câu thơ gửi đi mà không được đáp lại
những câu thơ đi lạc đường
chết ngay trên bàn phím
để ngàn sau hóa thạch!
Những câu thơ không phải trách anh
những câu thơ trách mình:
– Yêu sai người!
– Và yêu sai cách!
Những câu thơ cháy thành tro rải trên dòng Mai Giang chảy ra biển
ngang qua cửa Đền Cờn
nhận về một ánh nhìn ấm áp:
– Con… hãy học lại cách yêu!
Yêu bao lâu mới hết dại khờ
Em yêu anh! Em hóa trẻ dại khờ
cứ quắt quay cồn cào nỗi nhớ
cứ sợ yêu thương rồi sụp đổ
khi người vẫn mãi là những hình ảnh trong thơ.
Em phải yêu bao lâu mới thôi hết dại khờ?
khi tình anh giữa hai chiều quên, nhớ
khi trong em vẫn vẹn nguyên hình bóng anh trên bờ biển vắng
mình đã nắm chặt tay nhau.
Sóng ở dưới lòng sâu sao em lại ướt mi
và gió thầm thì
lời yêu từ ngàn năm trước
mình đã lỡ hẹn duyên nhau?
Phía xa kia là hình ảnh những con tàu
hòa mình vào đại dương
như mình đã từng hòa vào nhau
trong mỗi giấc mơ khi màn đêm xuống.
Đến bao giờ em mới là nỗi nhớ?
đến bao giờ em mới hết dại khờ?
khi những tin nhắn từ anh
khiến em cười
và cũng khiến em đau!
Để hết dại khờ em phải yêu bao lâu?
để con tim thôi không còn khắc khoải
để mình em trong những chiều mê dại
thôi… nhớ về anh!
LÝ THU THẢO