Tôi nghiêng mình bên những cánh hoa// Như nghiêng mình trước vũ trụ bao la tuyệt mỹ/ Cái đẹp mong manh luôn khiến ta rơi lệ.// Trên cánh đồng chữ nghĩa ngôn từ nở hoa/ Những con chữ nổi chìm cất tiếng hoan ca/ Tôi cúi đầu trước rừng hoa ngọt ngào hương sắc!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tôi nghiêng mình bên những cánh hoa
Như nghiêng mình trước vũ trụ bao la tuyệt mỹ
Cái đẹp mong manh luôn khiến ta rơi lệ.
Trên cánh đồng chữ nghĩa ngôn từ nở hoa
Những con chữ nổi chìm cất tiếng hoan ca
Tôi cúi đầu trước rừng hoa ngọt ngào hương sắc!
Những vần thơ nho nhỏ
Như những đoá hoa khẽ hương e ấp trong đêm
Một buổi mai kia bừng sáng
Hoa uống bao tia nắng mật ngọt tình yêu
Hoa uống bao giọt sương vui lấp lánh trong veo
Rồi xoè nở trong trái tim u hoài say đắm…

Có lần tôi muốn ngả mình trên liếp cỏ mùa xuân
Nhưng không nỡ vì rất nhiều bông hoa bé xiu ở đó
Những mắt sao trắng, xanh, vàng nho nhỏ lóng lánh nhìn tôi
Những bông hoa nhỏ bé kia ơi
Em có sợ bị chà đạp lên bởi những gót giày dửng dưng
bị nát nhàu dưới những tấm lưng làm ngơ thô kệch?
Những vẻ đẹp xinh xắn luôn khiến ta mềm lòng
Bạn có thấy những nụ mai, đào trong băng giá mùa đông
Những bông xuyên tuyết vươn mình khi hơi xuân vừa tới
Hoa bé nhỏ mà hương thơm thấu lòng người vời vợi
Như bông ngâu, bông nhài thoang thoảng đầu hôm
Hoa nhỏ xinh vào đậu đáy tâm hồn.
Tôi vừa hái trong lồng ngực một đoá hồng tinh khôi
Có tiếng hát: em mong cuộc đời thơm ngát người ơi!
Gió gọi làn hương dịu dàng bay tới
Cả một trời hoa bừng nở từ lời thầm thì của núi
Từ những trái tim sôi nổi yêu đời
Trên cánh đồng thi ca mây lãng đãng trôi… hoa ngân nga hát!
BÙI THANH HÀ