Thơ 1-2-3 Đặng Toán: Đêm ở làng trăng được lau trong vắt

Gió rì rào trò chuyện với lùm cây/ Diều sáo vu vu, đàn dế riu riu…// Hương ngâu vườn ai len vào cửa sổ/ Đêm đẹp thế ai mà nỡ ngủ/ Bước ra sân ngửa mặt uống trăng ngần…

Nhà thơ Đặng Toán

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Rồi một ngày con hiểu ra

 

Nắng chơi trốn tìm trên đồng lúa

Mẹ gặt sương gặt gió, ôm no ấm vào lòng

 

Giọt mồ hôi đượm vị mùa màng

Lưng mẹ uốn hình bông lúa, ánh mắt mang màu châu thổ

Con lớn lên từ những vết chân chim…

 

Cảm nhận về một buổi sáng đồng quê

 

Nắng cũng như mềm mại hơn

Vì chẳng phải trèo đèo, vượt suối

 

Ngẩn ngơ trên đồng, nắng xem lúa phất cờ mở hội

Dịu dàng qua sông, nắng ngồi đung đưa thuyền sóng

Ô! Cái nắng đồng bằng, như thôn nữ làm duyên!

Đêm ở làng trăng được lau trong vắt

 

Gió rì rào trò chuyện với lùm cây

Diều sáo vu vu, đàn dế riu riu…

 

Hương ngâu vườn ai len vào cửa sổ

Đêm đẹp thế ai mà nỡ ngủ

Bước ra sân ngửa mặt uống trăng ngần…

 

Mẹ thổi cơm bằng sợi rơm vàng óng

 

Ngọn lửa màu nắng tháng năm

Căn bếp xưa bồ hôi bồ hóng…

 

Cái que cời lõm một vệt tảo tần

Chúng con, những sợi khói chỉ thích rong chơi

Sao giúp được mẹ ủ nồi cơm chín tới!…

 

Hạnh phúc vì được làm con cha mẹ

 

Cha se nắng, mẹ gom sương

Được mùa vàng, hương lúa chín…

 

Hạt thóc mang hình giọt mồ hôi,

Rơi xuống…

“Cho chúng con lớn dưới mặt trời”!*

* Thơ Lại Hồng Khánh

 

ĐẶNG TOÁN

(ĐÔNG HƯNG – THÁI BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *