Chợt nghĩ với ca dao// Cái cò cái vạc ra đứng bờ song/ Dì ghẻ con chồng trăm năm bia đá// Rau diếp thì già rau răm ở góa/ Anh đi anh nhớ tát nước đầu đình…/ Gừng cay muối mặn chúng mình… Ai ơi!…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Gặp ở cuối tháng ba
Buổi sáng đồng quê trong veo
Mấy con chìa vôi lộn cầu vồng thảm lúa…
Cây gạo bên sông thả từng nhúm lửa
Em gái thăm đồng nghiêng vành nón lá
Mùa hạ tươi giòn trên má thanh tân…
À ơi… vườn ngoại
Cây cam treo từng chùm bóng xanh
Khóm ớt thắp những cây nến đỏ
Dàn trầu mơ màng đua đưa tim lá
Hàng cau nghiêm người lính canh trời
Bên hiên ngọt ngào… đầy võng tiếng à ơi…
Những con đường nâng bước
Những con đường chạy đi muôn ngả
Phía này đau khổ, phía ấy vinh hoa
Nhiều lúc ngỡ gần lại phải vòng xa…
Cùng nâng niu những bước đi như nhau
Đích khác tại số hay tại cái đầu…
Chợt nghĩ với ca dao
Cái cò cái vạc ra đứng bờ sông
Dì ghẻ con chồng trăm năm bia đá
Rau diếp thì già rau răm ở góa
Anh đi anh nhớ tát nước đầu đình…
Gừng cay muối mặn chúng mình… Ai ơi!…
Rét tháng năm
Phượng vẫn đỏ bằng lăng vẫn tím
Nắng vẫn vàng chỉ gió bỗng se se
Ve ngủ quên trong cái lạnh mùa hè…
Đánh rơi câu chuyện cổ tích
Nàng Bân vẫn mải miết tay đan…
ĐẶNG TOÁN (THÁI BÌNH)