Thơ 1-2-3 Hà Phi Phượng: Quyện giọt hồng bào riêng – khác thăng hoa

VHSG- “Chín mươi mùa nắng mưa trải thăng trầm khó nhọc/ Phong sương bóng cau, mẹ neo lại mảnh đất này/ Để đàn chim mỗi xuân sang được ríu rít sum vầy”. Hạnh phúc trong tình mẫu tử thiêng liêng và nồng ấm với tình bạn chân thành “Trong ánh sáng óng ả hoàng hôn và chùm đèn màu/ Bản ballad thánh thót giai âm tan vào gió nhẹ/ Nàng hay đóa thạch thảo trở về từ bình nguyên xa xăm”, Hà Phi Phượng còn cuộn trào cảm hứng xuân tình khi đắm chìm trong văn bản trường ca: “Như lịch sử bi hùng dội về lớp lớp/ Như tinh hoa như mộc mạc dân ca/ Quyện giọt hồng bào riêng – khác thăng hoa”…

Nhà thơ Hà Phi Phượng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Con trở về ngôi nhà nhỏ thân yêu

 

Mẹ tất tả mừng vui, nụ cười và ánh mắt

Câu chuyện râm ran trong hương vườn thơm ngát

 

Chín mươi mùa nắng mưa trải thăng trầm khó nhọc

Phong sương bóng cau, mẹ neo lại mảnh đất này

Để đàn chim mỗi xuân sang được ríu rít sum vầy.

 

Ngày cuối năm đọc trường ca

 

Dào dạt niềm vui cuồn cuộn nỗi buồn

Tích tụ mây giông một ngày lòa ánh chớp

 

Như lịch sử bi hùng dội về lớp lớp

Như tinh hoa như mộc mạc dân ca

Quyện giọt hồng bào riêng – khác thăng hoa.

Tái sinh từ đống tro tàn

 

Không vang khúc hòa ca, đơn nhất màu của lửa

Chinh phục những đường bay, mê dụ những cánh rừng.

 

Sự im lặng kiêu hãnh hay quyền uy Cái Đẹp

Ngàn năm thao thức nhân gian

Vũ điệu loài thiên điểu lóng lánh huyền thoại linh thiêng.

 

Philadelphia zoo rộng vòng tay đón sinh linh bé bỏng

 

Chú voọc đen má trắng ngơ ngác phút chào đời

Người ta đặt tên em là Quý Báu.

 

Đồng loại em đâu đó dưới tán rừng Việt Nam

Tôi ước được gọi tên: Hiền Lành, Tinh Nhanh hay Hạnh Phúc

Trong ngôi nhà Bình Yên, không hãi hùng những họng đen truy sát.

 

Trong ánh sáng óng ả hoàng hôn và chùm đèn màu

 

Bản ballad thánh thót giai âm tan vào gió nhẹ

Nàng hay đóa thạch thảo trở về từ bình nguyên xa xăm.

 

Anh lấp lánh sóng vui mơn man bờ cát dịu êm

Ồn ã lặng chìm sau tiếng hót thanh tước

Thoảng hương trà bồng bềnh lọn tóc – mùa xuân đang kề.

                    (Thương mến tặng Trần Anh Thư)

 

HÀ PHI PHƯỢNG (THÁI BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *