Kể chuyện của dì tôi// Một đời dì vấn tóc không gương soi/ Thì thiếu nữ qua mau, tuổi ăn trầu đến sớm// Duyên phận cuốc cày chưa có lần tay vân vê áo cưới/ Nhắm mắt xuôi tay vẫn là con gái/ Buổi tiễn đưa dì vắng lắm. Hoàng hôn thân lúa lại ra đồng!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Kể chuyện của dì tôi
Một đời dì vấn tóc không gương soi
Thì thiếu nữ qua mau, tuổi ăn trầu đến sớm
Duyên phận cuốc cày chưa có lần tay vân vê áo cưới
Nhắm mắt xuôi tay vẫn là con gái
Buổi tiễn đưa dì vắng lắm. Hoàng hôn thân lúa lại ra đồng!
Viết chữ ” buồn”
Chợt lên hai tiếng “vấn vương”
Vòm trời chênh vênh chồm lên trang giấy
Người đi biết có lần ngoảnh lại
Kỷ niệm không thể đốt
Dấu phai tàn vương vất trên tay
Ta sợ và ta tin: gương rạn, gương lành
Sợ mưa nắng bâng quơ, vô tình nguyên cớ
Sợ sông hồ lai láng, ghen hờn tràn lấp lối đi
Ta tin trái đất tròn, quẩn quanh còn nhiều nông nổi
Tin yêu khắc khoải, mong manh. Lòng đau ôm nhau khóc
Tìm nhau, nhiều lắm… giọt vòng quanh

Tiếng chim nhân tạo gọi bầy
Tiếng người mòn mõi gọi thiên nhiên. Chắt chiu đời yến
Trùng khơi vọng sóng. Vọng thanh bình ríu rít, líu lo
Có ríu ran nào tương tự để con tim giục giã bầy đàn
Tha thiết triền miên, đúng giờ, không gian dối
Vỗ về hoang phế những miền đau
Một người cười đâu biết một người đau
Một mùa hạ rực trời. Một mùa đông rét buốt
Một bến bờ. Một đôi chân lẻ bước
Tuồng bi vỡ ra điều không biết trước
Mùa đau của triệu trái tim đau
Vẽ thừa thãi đôi tay, tranh vẽ chuyện ba người
Nàng yêu tôi, ân cần vô điều kiện
Biết quên đi và giữ lại
Biết đàn ông khi này khi khác
Hương sắc quanh tôi bỗng viển vông, tẻ nhạt
Tôi say đắm ngọc ngà, ngọc ngà ngơ ngác
Nàng đi ngang qua giấc ngủ, đung đưa ấp ủ giấc mơ tôi
Em gấp gáp bởi chờ mong
Tìm đọc câu thơ mùa đông nhắn gửi
Đâu cũng thở than giá lạnh và tê tái
Sao lửa đốt lòng em ngày anh chưa trở lại
Em tự viết câu thơ- viết dòng tin nhắn
Yêu dấu à, anh hãy về… nhanh
HUỲNH THANH LIÊM (KHÁNH HÒA)