Không gian đa sắc thái đa chiều// Năm tháng vô tình chẳng bao giờ dừng lại để ghét, yêu/ Thời gian là điều duy nhất không bao giờ vơi cạn/ Vạn vật nhân sinh đều hữu hạn/ Ngày mỗi ngày nhìn về nơi bắt đầu mỗi dần xa/ Ta cầm lái cuộc đời ta không có vé khứ hồi.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Tôi yêu mùa thu Hà Nội
Thời gian phủ rêu phong phố cổ yên bình
Hàng sấu già quen tắm gội heo may
Cốm vòng xanh kết tinh màu trời đất
Tà áo dài tinh khôi quyện mùi hoa sữa thơm ngây ngất
Gánh hàng rong chở sắc hoa đầy qua ngõ – phố hoá nàng thơ.
Vẫn hằng nhớ thuở xưa ngày đầu tiên từng năm học
Là ngày khai trường hồi hộp mà thiêng liêng
Theo mãi đời mình như nét đẹp văn hoá rất riêng
Tuổi thần tiên với bài học từ những điều bình dị
Sách mượn học chung biết giữ gìn thật kĩ
Sách cũ gieo mầm, cây mơ ước trổ bông.
Hôm nay năm học mới đến rồi
Mẹ không mua cho con sách mới
Bộ sách này anh khoá trước tặng lại cho con
Thương trang sách sống một lần rồi phải chết mòn
Con bầu bạn thêm một lần, sách thêm một lần ở lại
Bài học làm người từ cần kiệm yêu thương và đừng ruồng bỏ.
Lâu đài nguy nga được xây nên từ hạt cát
Bể nước vơi dần bởi những giọt lặng rơi
Tích gió sẽ thành cơn bão trùng khơi
Thành bại nhục vinh bắt đầu từ vạch xuất phát
Kinh nghiệm là đứa con được sinh ra từ việc thật
Thành công đến từ đôi tay biết làm không lý thuyết suông.
Người trẻ tuổi tạt đầu xe ga vào shop
Chặn người già trên chiếc xe đạp giật mình
Thương ông bất ngờ loạng choạng chống chân
Gương mặt già nhăn nheo thất thần, người tạt đầu xe vô cảm
Bức tranh giữa ngày tối sáng
Vết xước chưa lành trong văn hoá giao thông.
Không gian đa sắc thái đa chiều
Năm tháng vô tình chẳng bao giờ dừng lại để ghét, yêu
Thời gian là điều duy nhất không bao giờ vơi cạn
Vạn vật nhân sinh đều hữu hạn
Ngày mỗi ngày nhìn về nơi bắt đầu mỗi dần xa
Ta cầm lái cuộc đời ta không có vé khứ hồi.
LÊ LỆ THỦY (KON TUM)