Chuyện ở đời, không sai đâu có nghĩa là đúng// Đâu có phải vì ta vấp ngã là đã đi sai đường// Nhưng hoa đã mãn khai, thì hoa phải rụng// Để bung mầm, nhú nụ sáng tươi/ Quy luật đời, đã rạch ròi từng phân khúc/ Sao lại lần khân theo từng giọt khóc, cười

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Nắng trên đồi vắng, gió xôn xao
Em bước vội trong ngập ngừng do dự
Hoa xấu hổ, tím một thời thiếu nữ
Có lẽ nào…
Một thời nuối tiếc
Khê đọng đâu đây, ký ức ngọt ngào
Đêm gấp khúc những mảnh đời chấp vá
Ngọn nam non, líu ríu chảy qua thềm
Bổi hổi
Bàn tay nào gấp vội
Vụng về rơi
Cuống quýt, nắm bàn tay…
Có một chút gì sao? Rối bước chân em
Qua con hẻm vắng, phố thưa người, xuân đến
Khu xóm trọ lặng thầm lơ đễnh
Lá cây điệp vàng rơi, vương vãi bên thềm
Người ở lại cũng xếp bánh chưng mâm ngũ qủa
Sao đám trẻ con buồn ngơ ngác đứng phơi đêm
Chuyện ở đời, không sai đâu có nghĩa là đúng
Đâu có phải vì ta vấp ngã là đã đi sai đường
Nhưng hoa đã mãn khai, thì hoa phải rụng
Để bung mầm, nhú nụ sáng tươi
Quy luật đời, đã rạch ròi từng phân khúc
Sao lại lần khân theo từng giọt khóc, cười
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)