Có một chiều nắng chảy châng lâng// Qua đồi vắng bóng em đi lầm lũi/ Đường cao tốc còn giăng giăng cát bụi// Quang gánh đường xa em đứng phân vân/ Băng qua con lộ mới/ Bên chiếc cầu vượt vươn cao, một khát vọng xanh ngần

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Có đôi mắt buồn, đăm đắm ánh hoàng hôn
Trên vạt cỏ tơ non mơn mởn
Sóng sánh lượn cong, trong gió dập dờn
Sao thắc thỏm bâng quơ điều không có thê
Dẫu đã biết nhịp đời, quanh co như thế
Mà nỗi niềm treo, theo gió cuộn đổ dồn…
Ớt
Có người đã viết “nó đánh lừa cái lưỡi”…
Trong những tháng năm, một ký ức muộn mằn
Đã định hình thành thói quen, khó bỏ
Như một nỗi buồn, nguyên phát vô căn
Sao trong bữa tiệc này gặp vị cay, em lại cứ cằn nhằn…

Có một chiều nắng chảy châng lâng
Qua đồi vắng bóng em đi lầm lũi
Đường cao tốc còn giăng giăng cát bụi
Quang gánh đường xa, em đứng phân vân
Băng qua con lộ mới
Bên chiếc cầu vượt vươn cao, một khát vọng xanh ngần
Dưới tán cây xanh, có một chú chim sâu
Hình như lẻ bạn, hót khan trong chiều xuống
Làm cô thiếu nữ giật mình trong giấc muộn
Đôi mắt nhỏ trong veo, váng vất nét trầm nâu
Tiếng lích chích loang dài theo sợi nắng
Đổ xuống hiên thưa, rơi từng giọt cưỡng cầu…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)