Đèn giăng như kết mùa xuân/ Ta nghe lòng chợt bâng khuâng// Nhớ da diết bước chân thời tuổi trẻ/ Bến Nghé hẹn hò nhau/ Xôn xao Tao Đàn, hoa xuân vào hội.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Sao nhớ quá nơi mình đang sống
Sài Gòn hoa mộng thuở đôi mươi
Ánh mắt long lanh, môi thắm nụ cười
Những hoài niệm len tim người: thổn thức
Chợ Bà Chiểu rộn ràng bánh mứt
Hương trầm Lăng Ông, cõi thực hay mơ?
Mùa xuân đã về bên song cửa sổ
Lung linh sắc vàng nụ mai trổ xinh xinh
Cơn gió mơn man quyện nắng mới yên bình
Đôi chim én trao tình bên trời biếc
Trái tim ta nồng nhiệt
Mở rộng đón mùa xuân.
Sài Gòn đang khoác áo Tết
Đèn giăng như kết mùa xuân
Ta nghe lòng chợt bâng khuâng
Nhớ da diết bước chân thời tuổi trẻ
Bến Nghé hẹn hò nhau
Xôn xao Tao Đàn, hoa xuân vào hội.
Mai đào lấp lánh nẻo đường vui
Đẩy lùi bao ngậm ngùi, mất mát
Sài Gòn lại hát khúc xuân ca
Góc phố đầy hoa
Xuân hòa cùng bình thường mới
Nhâm Dần bao chờ đợi.
LÊ THỊ NGỌC NỮ