Đêm chợ tình Khâu Vai// Dốc núi cao vấp tiếng khèn ẩn hiện/ Thổn thức ru hốc đá làm nền// Chiếc khăn cũ choàng thơm hai phía/ Rừng ngàn xưa gió thốc váy nghiêng/ Đêm Khâu Vai da diết đợi mùa sau chẳng hẹn lại lên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Non tơ ơi
Một thời thiếu nữ
Nhu mì bẽn lẽn bên nhau
Và giông bão cuốn theo chiều gió
Bốn bên tan tác không mầu
Sông xưa bến cũ hỏi ấy có còn đau?
Áo tắm & chiếc kính
Em không tắm vẫn cần thi áo tắm
Kính anh rơi đâu chỉ rớt mấy lần
Mắt chợt lóe ánh em lung linh quá
Đêm chợt dài
Anh nhặt bóng ngoài sân.

Đã tắm cùng trăng
Và bây giờ không thể trở về như cũ
Ao làng đã lấp lâu rồi
Thôi em đừng mơ nữa
Tóc thơm hương bưởi bay xa
Bên ô cửa có đôi tay gầy hứng ánh trăng rơi.
Đêm chợ tình Khâu Vai
Dốc núi cao vấp tiếng khèn ẩn hiện
Thổn thức ru hốc đá làm nền
Chiếc khăn cũ choàng thơm hai phía
Rừng ngàn xưa gió thốc váy nghiêng
Đêm Khâu Vai da diết đợi mùa sau chẳng hẹn lại lên.
Đêm cuối cùng
Hai người ôm nhau như hai cái bóng
in trên tường phẳng lặng
Đồng hồ tíc tắc khô khốc
Rạng đông sương sớm
Buốt trong lòng thấm buốt trời xanh.
NGỌC TÌNH (TÂY NINH)