“Tứ thơ hay tự biết khiêm nhường/ Nép mình trong ngữ ngôn thi ảnh”. Hiểu được giá trị của thơ đích thực và biết được sự sáo mòn trong thơ là vô hồn, chẳng khác hoa giả, sống giả cũng là cảm thức hiện sinh về nghệ thuật lẫn lẽ sinh tồn: “Sợ miệng lưỡi khen chê, ta tập chiều lòng thiên hạ/ Tập mua vui cho con mắt người đời/ Ngẫm đời ta khác chi đời hoa giả”. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, Nguyễn Minh Ngọc Hà từ Bình Dương mang đến giọng điệu mới lạ cho thể thơ mới này, giống như chính tác giả với trái tim còn nhiều cảm xúc “Rồi cũng biết cách đi qua chuỗi ngày cô độc/ Dọn dẹp lòng rong rêu, ẩm mốc/ Giặt giũ nỗi buồn nhờ nắng mới hong khô”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Câu thơ sáo mòn thích học đòi chữ nghĩa
Tứ thơ hay tự biết khiêm nhường
Nép mình trong ngữ ngôn thi ảnh
Bông lúa chín luôn cúi đầu vốn dĩ
Người uyên thâm lặng lẽ thường khi
Và cỏ dại vẫn ngẩng đầu ngạo nghễ
Bông hoa giả nở mua vui con mắt kẻ lại qua
Nhành hoa dại ven đường tự mình ý nghĩa
Không nở vì ai, chẳng tàn vì ai
Sợ miệng lưỡi khen chê, ta tập chiều lòng thiên hạ
Tập mua vui cho con mắt người đời
Ngẫm đời ta khác chi đời hoa giả
Thắng thua trong tình yêu – ranh giới ấy vô thường
Được yêu, ta làm kẻ thắng
Lòng người bội bạc ta lại thua
Người thắng cuộc tình này rồi thua cuộc tình khác
Kẻ đến sau bỗng thành người đến trước
Tình yêu chỉ như trò giành giật trái tim
Rồi cũng biết cách đi qua chuỗi ngày cô độc
Dọn dẹp lòng rong rêu, ẩm mốc
Giặt giũ nỗi buồn nhờ nắng mới hong khô
Thay cửa sổ tâm hồn bằng màu sắc thanh tân
Lau quá khứ, xếp vào ngăn ký ức
Và thật sống
Hôm nỗi buồn lẻn trèo ra cửa sổ
Hồn tôi nhẹ tênh
Lòng tôi nhẹ tênh
Tôi hiểu trái tim vẫn còn nhiều cảm xúc
Hiểu rằng không chỉ riêng tôi mà nỗi buồn cũng đang bí bách
Nó cần được tự do
NGUYỄN MINH NGỌC HÀ (BÌNH DƯƠNG)