Thơ 1-2-3 Trần Thùy Linh: Hoa hồng kiêu sa rồi cũng úa tàn

VHSG- Tâm hồn hòa quyện và hiểu được quy luật thiên nhiên sinh tồn “Hoa hồng kiêu sa rồi cũng úa tàn/ Bông cỏ hôi bên đường/ Không tránh được luật luân hồi trời đất”, yêu tiếng hót và vết chân chim sẻ mùa xuân: “Trong lảnh lót, hồn nhiên, vội vã/ Vô tình em đã để lại vết chân/ Sau đuôi mắt ai buồn…”, Trần Thùy Linh còn ví mình “ri ri tiếng dế” trước những bạn thơ vong niên say men cảm hứng sáng tạo: “Sao bạn tôi có thể chưng cất những loại men mới mỗi ngày?/ Cho đời say, người say?/ Sao tôi cứ ri ri tiếng dế trong bụi cỏ úa tàn?”.

Nhà thơ Trần Thùy Linh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Ơ này, chim sẻ đồng

 

Xuân đã về, nắng ấm, trời trong

Vui nhảy nhót, ca vang rộn rã

 

Trong lảnh lót, hồn nhiên, vội vã

Vô tình em đã để lại vết chân

Sau đuôi mắt ai buồn…

 

Hoa hồng kiêu sa rồi cũng úa tàn

 

Bông cỏ hôi bên đường

Không tránh được luật luân hồi trời đất

 

Đừng khen em xinh, em duyên

Đừng buồn mình kém sắc

Sự bù trừ có thật nhờ tình yêu…

Bàn tay dịu dàng đặt trên cái trán bướng của em

 

Vòng ôm ấm áp xua tan đi những mệt mỏi, rã rời

Giọng nam trầm cằn nhằn thương em cảm sốt

 

Là em mơ…

Khi mắt mở lớn chăm chăm nhìn ra xa hút con đường

Nơi gió nói lời của gió và xào xạc lá vô ưu…

 

Hỗn loạn ánh nhìn nghiêng góc khuất

 

Đường sin nhảy múa

Ta cuồng si, đắm đuối

 

Hỗn loạn lời gió, hỗn loạn cơn mơ

Đường về ngập mảnh chai nhọn sắc

Đau buốt những cơn lời…

 

Nhặt tóc lá ven đường

 

Nhặt hương thơm trong gió

Nhặt tiếng cười trong veo bên gốc phượng già

 

Tôi nhặt nắng tháng năm dệt vành môi thiếu nữ

Nhặt nõn nà lá liễu mướt xanh thêu mắt long lanh

Và hạt bụi tôi từ mí mắt của em rơi…

 

Những người bạn vong niên, những Người Thơ

 

Mỗi ngày họ cho tôi thưởng thức một ly men mới

Tôi say và tôi khát, tôi khát và ngộp thở vì ghen tị…

 

Sao bạn tôi có thể chưng cất những loại men mới mỗi ngày?

Cho đời say, người say?

Sao tôi cứ ri ri tiếng dế trong bụi cỏ úa tàn?

 

TRẦN THÙY LINH (HẢI DƯƠNG)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *