VHSG- “Ừ thì lũ nhưng ai làm ra lũ/ Ai phát rừng để trơ trọi non cao/ Ai ngăn đập chặn dòng sông chảy, mẹ thiên nhiên thét gào?” Hỏi mà cũng đồng nghĩa với trả lời. Và nếu con người không dừng tay tàn phá thiên nhiên thì đau thương chẳng bao giờ dứt: “Rừng vẫn bị phá, đất non ngàn chúng xẻ/ Bão lụt tràn qua, thấp bé những phần đời/ Giữa biển nước tiếng con người lọt thõm: cứu tôi!”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Dược phẩm Phú Mỹ – PMPHARCO, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ.
Khi con người chống lại mẹ thiên nhiên
Sông vẫn chảy dẫu đời mênh mông quá
Đừng trách sông, hãy hỏi lại lòng ta?
Ừ thì lũ nhưng ai làm ra lũ
Ai phát rừng để trơ trọi non cao
Ai ngăn đập chặn dòng sông chảy, mẹ thiên nhiên thét gào?
Mùa lụt đầy ắp nỗi lo toan
Gió nói gì để lá cười khúc khích
Chiều vàng phai ráng mỡ đốt chân trời.
Ông cha ta nhìn trời nhìn đất
Những lo toan mùa lụt gặt chạy đồng
Những cuộc chơi định mệnh xin người thôi, trời bớt bão giông.
Bão lụt qua, thấp bé phận người
Mênh mông quá, mênh mông là nước
Mênh mông đời trói buộc những cơn đau.
Rừng vẫn bị phá, đất non ngàn chúng xẻ
Bão lụt tràn qua, thấp bé những phần đời
Giữa biển nước tiếng con người lọt thõm: cứu tôi!
Là cây lá phải lên xanh
Ngày bỗng tách nụ mầm chen ánh sáng
Dẫu thời gian vạn vạn đổi thay.
Đừng hỏi xanh nhé những đời cây
Chỉ lá biết gốc cành chắt chiu hương trời hương đất
Cây cứ lên xanh cho đời bóng mát, dẫu khắc nghiệt thời gian!
Sen hồng lặng lẽ gửi trao cho đời
Sen chẳng vậy, chỉ người đời hay nói
Ví bùn non với vợi vợi hương sen.
Hưởng lộc đất, sen âm thầm dâng đất
Mùi hương thơm và xanh thẳm lá cành trao người
Những đóa sen sáng ngời trong nắng, ngát hương chén trà.
Sau những ồn ào phố thị là đơn côi
Những cãi vã đếm đo dăm đồng lẻ
Cuộc mưu sinh định giá những phận đời.
Không thể bảo những sân si buông bỏ hết
Những bon chen người ngợm giữa cuộc đời
Lúc tĩnh lặng nghe đời gió thoảng, trắng bàn tay, trắng tính toan.
TỪ DẠ LINH (KON TUM)