Thơ 1-2-3 Vũ Hà: Nắng tháng ba đánh rơi giọt mật thơm lừng

Tây Nguyên diện tấm khăn choàng trắng mịn/ Phủ vạt đồi óng ánh nắng xuân tơ// Hoa cà phê bung chuỗi vòng bạch ngọc/ Hương thơm ngát vừa lạ vừa quen/ Ai níu bước chân anh vương mắt nhung cô gái đại ngàn?

Nhà thơ Vũ Hà

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nắng tháng ba đánh rơi giọt mật thơm lừng

 

Tây Nguyên diện tấm khăn choàng trắng mịn

Phủ vạt đồi óng ánh nắng xuân tơ

 

Hoa cà phê bung chuỗi vòng bạch ngọc

Hương thơm ngát vừa lạ vừa quen

Ai níu bước chân anh vương mắt nhung cô gái đại ngàn?

 

Khi cô đơn em chọn là chiếc bóng

 

Ánh trăng rằm bẽn lẽn náu đám mây

Ngắm đôi tình nhân rủ rỉ tâm tình

 

Em buồn gì mà bóng tối lặng thinh?

Mắt dõi vu vơ, ghen với đôi bạn trẻ

Đêm đơn côi, em hóa đá buồng tim lạnh lùng

Con là cung đàn hạnh phúc nhất đời của mẹ

 

Mẹ ôm con quãng tuổi thơ bé bỏng

Tiếng ầu ơ thơm vị sữa nồng nàn

 

Con rời vòng tay mẹ khám phá tương lai

Đại dương mở ra trước mắt con chân trời kì vĩ

Con thuyền ngân khúc ca lướt ngọn sóng bình an.

 

Trái tim mẹ chưng bằng nước mắt

 

Ngày tiễn con lên đường tòng quân

Mắt con dõi về phía biên cương như hình viên đạn

 

Mẹ nép vào bờ vai con, chàng trai thời loạn

Không dám níu bước quân hành

Mẹ sẽ tạc con vào tim như dáng hình đất nước!

 

Tan hoang như thế đã đủ chưa?

 

Máy bay gầm rú giữa trời xanh

Cỗ máy sắt lạnh lùng giương vũ khí

 

Con đường ngổn ngang… những ngày vui đã cũ

Trẻ thơ hốt hoảng trong căn hầm trú ẩn vắng cha

Chiến tranh đội hoàng quang là triệu triệu tiếng rên la.

 

VŨ HÀ (BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *