VHSG- Gạo thơm ngâm nước sông quê/ Cha xay cối bột mỏi mê một đời/ Bàn tay mẹ tráng. Đem phơi/ Nắng quê vai áo trọn đời sương giăng!

SÚNG BẸ CHUỐI
Một bầy quân tướng đen thui
Da trần khét nắng, vừa chui hàng rào
Xếp hàng gọi Tướng, xưng… tao
Trò chơi trận giả xôn xao cả vườn!
Súng bẹ chuối chẳng… bị thương
Lốp ba, lốp bốp trưa vương nắng vàng
Người thua, bại tướng giăng ngang
Công kênh kiệu võng đưa… nàng về dinh
Nhiều đêm thức bỗng giật mình
Mồ hôi con gái ru tình vào mơ!?..
Những trưa bẹ chuối. Làm thơ
Giặc lên súng bắn. Ngẩn ngơ. Chết rồi?
Ngày ra tỉnh học xa xôi
Còn tôi nỗi nhớ… mồ côi một mình…
THÁNG TƯ HOA… BÒ CẠP
Tháng tư nắng lạc vào trang sách
Trưa mơ màng một giấc ngủ xanh
Bất chợt bên hiên khung cửa sổ
Bò cạp vàng rủ xuống mong manh?
Lòai hoa em quen gọi Hoàng hậu
Anh chẳng là vua nên ngại ngần…
Cây gom hết lá mùa gom nắng
Mỗi cánh vàng như hoa kim ngân!
Chẳng kém màu mai, tương tư cúc
Bò cạp vàng cánh mỏng tinh khôi
Màu hoa như nắng mà không nắng
Chờ cuối xuân vàng áo lụa phơi!
GỬI EM BÁNH TRÁNG PHƠI SƯƠNG
Gạo thơm ngâm nước sông quê
Cha xay cối bột mỏi mê một đời
Bàn tay mẹ tráng. Đem phơi
Nắng quê vai áo trọn đời sương giăng!
Thảo thơm chiếc bánh tròn trăng
Em ngồi xoay nướng chéo khăn bỗng mềm
Thủy chung chạm giọt sương đêm
Quà quê xứ Trảng gói thêm nụ cười.
Sông Vàm biếc lá non tươi,
Bàn tay búp nụ môi cười của rau
Cuốn vào nhau… cuốn vào nhau
Để rồi mãi nhớ thương nhau mà về?
Tôi đi khắp chốn cùng quê
Gặp vầng trăng…ướt tràn trề lá hương
Ngỡ là bánh tráng phơi sương
Gói thương, gói nhớ bên đường áo cơm
Gửi em chiếc bánh thảo thơm
Chiều quê ngồi quán bên con sông Vàm….
THÁNG BA VỀ QUỲ TRƯỚC MỘ
Cỏ cây, gai góc
bời bời
lát thôi, cỏ khóc
thác lời
người quê
Tháng ba, theo nắng
tôi về
mộ hoang,
nép cỏ
bên lề, mây gai
Hương nhang,
khói biếc thở dài
mẹ cha tôi,
một hình hài
đất vun…
Sợ hang sâu,
rắn, chuột, đùn
tôi đem sắt thép
góp hùn…mộ lăng.
Cỏ thoi thóp
úa nắng giăng
chỗ quỳ, cỏ khóc
dùng dằng chữ bia
Đời cần những cuộc
sẻ chia
mẹ cha hóa khói
thơm kia lên trời
Một vuông đất,
cỏ rong chơi
tôi quỳ lạy đất
tạ đời hư không…
LA HÁN CHÙA ĐẬU
“ Phật về… điểm móng, tô môi lại
Ngạo với dương gian lũ… ngợm người”(*)
Móng đỏ, môi son, La Hán Phật
Chùa ngàn năm, ẩm mốc rêu phong
Phai nhạt, nhang tàn và khói lạnh
Thời @ Phật tự long đong!
Nên Phật cũng cần…hóa trang lại
Đời bây giờ: móng đỏ, môi son
Tỉa tót lông mày, thêm … bùa chú
Chùa sẽ đông, Phật tử sẽ còn…
Người đến cầu mua quan, bán chức
Kẻ mong gắn lại mảnh gia đình
Trai thanh gái lịch mơ…duyên nợ
Người nghèo, khấn yên ổn…ăn xin?
La Hán từng thiền ba- la- mật
Chẳng gương soi không nhận ra mình
Hồn cứ vẩn vơ chưa chịu nhập
Dương gian giờ đầy rẫy yêu tinh!?..
La Hán ngồi tụng ba ngàn kinh…
______
(*) Bắt chước thơ Thái Can.
MA HA…
Ma Ha Tát Đóa trên chùa
Em chưa đến,
Ai bỏ bùa ếm anh?
Trở về phố,
Mắt dại xanh
Một trăm cô gái
Chưa thành…Ma ha!?
TRẦN HOÀNG VY