VHSG- Điều để Phan Hoàng có thể Chất vấn được thói quen, tìm được cơn bão mới là nhà thơ quyết tâm dứt bỏ nhiều điều tưởng như rất đỗi thân thiết với cuộc đời mình. Cái thế giới trần gian phàm tục không thể thay đổi dù chúng ta có cố gắng dùng toàn bộ trí lực. Thay đổi chỉ đến từ bên ngoài, nói đúng hơn là đến từ cái siêu tại, đến từ cái bầu trời thần thánh mà chúng ta bỏ quên từ rất lâu, rất lâu trong tâm hồn chúng ta. Lâu đến nỗi mặc dù nó thuộc về bản chất của chúng ta, nhưng khi quay lại, chúng ta thấy nó lạ lẫm hoàn toàn.
NGUYỄN QUYẾN
(Trích bài Chất vấn thói quen – Thay đổi cảm hứng bầu trời)

PHẦN 2:
CÁI CHẾT ĐEN & VŨ KHÚC TRẮNG
Chất vấn thói quen
Sáng sáng tôi hay đến ngồi vào chiếc ghế ấy
nhâm nhi ly cà phê chồn
đọc báo
nhìn cô chủ quán nở nụ cười hàm tiếu
chiếc ghế trở thành vật sở hữu của tôi
mùi cà phê chồn trở thành mùi của tôi
những trang báo trở thành chữ nghĩa của tôi
nụ cười cô chủ quán trở thành tín hiệu ngày mới
có sáng
chiếc ghế đã có người đến ngồi
tôi bối rối bỏ đi
có sáng
mùi cà phê không chồn
tôi uống qua loa bỏ đi
có sáng
quán không tờ báo
tôi thẫn thờ bỏ đi
có sáng
cô chủ quán kiêu kỳ miệng im như thóc
tôi buồn buồn bỏ đi
có sáng
quán
cà phê
tôi
bỏ đi bỏ đi bỏ đi…
Nhiều khi mắc cười tôi chất vấn tôi
tại sao con người cứ tự đánh lừa mình bằng những thói quen
không học nổi con sông biết thích nghi đổi dòng băng băng về phía trước?
10.10.2005
Khi bạn bỏ ruộng mong gặp thần đồng
1.
Dù họ là ai và từ đâu đến
dù họ là thần đồng hay ngôi sao
thì họ cũng như bạn và tôi
kết tinh từ khoái lạc tình yêu cùng nỗi đau sinh nở
thì họ cũng như bạn và tôi
có những đỉnh mây thăng hoa
có những vực sâu bão tố
có ánh hào quang đám đông
có nỗi cô đơn lẻ bóng
không ai mãi mãi là số một trên thế gian này
Bạn là ngôi sao của những gié lúa vàng mùa thu hoạch
tôi là ngôi sao của những con chữ định mệnh sẻ chia
2.
Chen chúc ôm hoa vẫy đón thần đồng
tiếng cười rổn rảng dài hơn mưa ngâu
những thân phận hẩm hiu né về phía hoàng hôn tím tái
3.
Nước mắt bao giờ cũng độc hành lặng lẽ
hào quang đâu ngăn nổi con mọt hư danh gặm nhắm tâm hồn?
Một chiều thu 2009
Cần Giờ bất lực
Những con đom đóm vừa bay vừa phát tín hiệu khẩn cấp
những con sóng vừa chồm lên vừa báo động nguy cơ
những con gió từ phía đông vừa ào về vừa thảng thốt
lãnh hải ập trận cuồng phong
ngư dân tay không chống chọi từng cơn áp thấp
Các ngôi sao cao giọng chỗ ngủ thiếu tiện nghi
rừng duyên hải trầm tư không quen thuỷ triều chữ nghĩa
Nâng ly rượu trắng canh khuya
nhà thơ quèn trong tôi
bất lực tiếng gà xóm chài báo thức
29.5.2011
Cần Giờ ngơ ngác
Hãy thử tưởng tượng
những con khỉ nhảy nhót bên nhau
không cần giờ
hãy thử tưởng tượng
những con sấu quấn lấy nhau
không cần giờ
hãy thử tưởng tượng
những con muỗi vo ve với nhau
không cần giờ
Chúng ta khác gì những con khỉ?
chúng ta khác gì những con sấu?
chúng ta khác gì những con muỗi?
chúng ta khác gì
không cần giờ…
Một bạn thơ trẻ ngơ ngác
dọc ngang rừng ngập mặn
trong mỗi mắt lá tràm
trong rễ bần rễ đước
đâu đâu cũng ngây ngây mùi máu lẫn mùi bùn
30.5.2011
Cần Giờ lặng im
Một trang viết lừng danh mở ra
bao trang đời vô danh khép lại
trang đời vô danh của ta cũng dần khép lại
mỗi ngày mặt trời gõ cửa ngôi nhà giấu kín những niềm đau
và còn những nỗi đau mà ta không bao giờ chạm được
dưới tầng sâu cánh rừng thiêng ngập mặn
có bữa ăn cầm hơi chiến thuyền mang thơ mở cõi
có chỗ nằm nửa nước nửa đất ngư dân hò bả trạo khẩn hoang
có bình gốm nuôi đứa trẻ mãi mãi không chào đời
và còn những nỗi đau mà ta không bao giờ chạm được
nỗi đau đau đến lặng im
Lịch sử tầng tầng mỏ quặng số phận
văn học lọc cọc đóng nọc thủ công
31.5.2011
Tiếng cười trên sông Sài Gòn
1.
Những toà nhà tầng tầng mọc ngược đáy sông
nghiêng nghiêng cười toả bóng uy nghi thành phố
Những con tàu khổng lồ úp mặt mây trắng
nghênh ngang nở những tràng cười đập vào bờ xanh
Một đàn chim xuyên qua mặt gương loáng bạc
xuyên qua trăng non sóng sánh ánh đèn
ríu rít tiếng cười trốn tìm thơ dại
2.
Sâu thẳm lòng sông
hiện lên
hiện lên
những chiếc xuồng ba lá
chập chờn ánh đuốc lá dừa
rung rung búi tóc lưu dân tay rìu tay cuốc
hào sảng tiếng cười trong veo
tiếng cười thơm mùi bùn non khai mùi rạ ải
tiếng cười nhanh hơn gió chướng mạnh hơn tiếng gầm mãnh thú
tiếng cười lan trên đường phố chạm những nóc nhà cao tầng
tiếng cười âm vang vách hầm nối đôi bờ nhớ thương tròn câu vọng cổ
3.
Như cánh chim lãng du
sà vào lòng sông tắm gội phục sinh tiền kiếp
tôi thấy mình chấp chới bay ngược
về phía tiếng cười không thanh âm nhập nhoà ánh đuốc
say sưa đuổi bắt tiếng cười
tôi lạc vào cõi lòng trắc ẩn người xưa?
Mắt trâu
Trong màu men trầm tư mắt trâu
lóng lánh ánh màu bàn tay tài hoa
của những nông dân nghệ nhân từ muôn kiếp trước
Làng gốm ngày càng rộng ra
đường làng ngày càng co lại
bờ đê như muốn bày tỏ điều gì
cây đa già như muốn tâm sự điều gì
ngôi đình cổ như muốn thảng thốt điều gì
Hồn làng trong màu men mắt trâu
buồn và đẹp
gió sông Hồng có giữ được hơi thở vĩnh cửu đất thiêng?
Bát Tràng 28.7.2010
PHAN HOÀNG
(Còn tiếp)
XEM TIẾP:
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 1
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 2
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 3
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 4
>> Phan Hoàng – Chất vấn thói quen – Kỳ 5