Thơ 1-2-3 Đặng Toán: Giá biết sợ như biết chơi…

Ai rồi cũng phải vào bệnh viện// Lúc khỏe muốn tránh xa nơi này/ Khi ốm mong đến nơi này nhanh nhất.// Có miệng không biết canh gác cẩn thận/ Lại trách số phận lại oán cuộc đời/ Giá biết sợ như biết chơi…

Nhà thơ Đặng Toán

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ghi trong bệnh viện

 

Tim, phổi ở ngoài cơ thể

Ống thở, dây truyền cầu nối hai thế giới

 

Bác sỹ chóng mặt, bệnh nhân bạc mặt

Mỏi mệt ngày đêm giành giật

Thứ quý giá nhất đời người… Giọt lệ bờ mi…

 

Ai rồi cũng phải vào bệnh viện

 

Lúc khỏe muốn tránh xa nơi này

Khi ốm mong đến nơi này nhanh nhất.

 

Có miệng không biết canh gác cẩn thận

Lại trách số phận lại oán cuộc đời

Giá biết sợ như biết chơi…

Tranh của họa sĩ Lê Thừa Khiển

Đọc bản tin thời sự

 

Nay chỗ này cháy quán karaoke

Mai chỗ kia quán karaokê cháy…

 

Có vụ cháy quá nhiều người chết

Và vẫn có quá nhiều người không sợ chết

Họ say sưa hát với Diêm vương…

 

Chỉ còn biết hỏi trời

 

Mỗi lần lò lụi lại có người góp củi

Lò cháy bùng lên kẻ khóc, người buồn…

 

Kiếm mười năm giờ thiêu một phút

Bao giờ mới hết củi trên rừng

Có ai nghe lò kêu tiếng xót đau…

 

Lại một trung thu không được rước đèn

 

Con cô vít phá trung thu năm trước

Năm nay ông trời giận dữ trút mưa

 

Ông Địa, múa lân loay hoay phòng hẹp

Đèn ông sao nhạt nhòa mắt ướt

Bé con bắt đền… Nhớ chị Hằng nga!…

 

ĐẶNG TOÁN (THÁI BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *