VHSG- Ba mươi tuổi, Trường đi lấy vợ lần thứ ba. Đưa tấm thiệp mời, ...
VHSG- Một buổi chiều đầu hạ. Tôi men theo con đường bê tông viền quanh ...
(Tôi viết truyện này trong vô vàn thương nhớ chồng tôi). VHSG- Chồng tôi chết ...
VHSG- Nhà bà Miêu ở dưới gốc đề, bốn mùa lá reo như hát. Đã ...
VHSG- Chuyện xảy ra ở một trường phổ thông dân tộc nội trú. Trường có ...
VHSG- Ngày còn công tác tại Ninh Bình, tôi thường xuyên đi qua khu vực ...
VHSG- Ông Xuyên vò đầu bứt tai: “Chết thật, bao nhiêu công đánh máy giờ ...
VHSG- Tôi nhận được cú điện thoại của Kim làm ở Công ty du lịch: ...
VHSG- Vân Sơn quê tôi là một xã thuộc vùng sâu vùng xa, chung quanh ...
– Không phải chồng! Không phải vợ! Đi đi! Sau khi bấm mạnh hai ngón ...
1. VHSG- Ngày nghỉ với tôi bao giờ cũng là ngày thư giãn nhất. Tôi ...
VHSG- 1. Nàng chu mỏ, ưỡn bộ ngực căng đầy, rồi thở ra, buông một ...
Giầu ầu ầu … ở đâuuuuuuu… đá á á … ở đâuuuuuu… Để cau chín ...
VHSG- Chiều nào vào giờ này tôi cũng thường lên xe buýt trở về nhà ...
VHSG- Chim vịt trước kia là chú vịt ta với bộ lông trắng nõn, vừa ...
VHSG- ” Tôi bắn hắn rồi. Những ngày xưa thân ái. Không ngăn nổi tay ...
VHSG- Giữa trưa, trời cháy ngùn ngụt, mặt đường nhựa sùi lên từng đám. Chiếc ...
VHSG- Những ngày xưa trở lại từ cú điện thoại đường đột của Ngần tận ...
VHSG- Út Đẹt có một thói quen không giống ai, đó là câu cửa miệng ...
VHSG- Bốn giờ sáng. Những tiếng rao “đò ơi” của đám đò dọc liên tiếp ...
VHSG- An ngồi trong quán cà phê với thầy Lê và một người bạn của ...
VHSG- Nhận được tờ giấy trúng tuyển cao đẳng ở một thành phố lớn tôi ...
Lòng ta có khi, tựa như vắng ai/ Nhiều khi đã vui cười, nhiều khi ...
VHSG – Má cứ để ổng đi! – Tôi hấm hứ – Ổng đợi ngày ...
VHSG- Hồi nhỏ, tôi và chú Hùng rất thân nhau. Chú chỉ hơn tôi vài ...
VHSG- “Ngày mai anh đến dưới sàn nhà em lúc gà chưa gáy, anh dậm ...
VHSG- Lão Ễnh đầy cửa bước vào căn lều. Lão thấy đầu óc đang chất ...
VHSG- Nghe tin từ bệnh viện, chồng vừa qua đời sau mười ngày nhập viện. ...
VHSG- Mới đó mà đã 20 năm qua rồi. Nhanh thật, nhanh như cơn gió ...
VHSG- Cái lạnh thường xúi người ta ngồi xích lại gần nhau. Tôi với Phụng ...