Em hồn nhiên, nắng cũng hồn nhiên// Chỉ có chiếc áo dài ngượng ngùng xốc nổi/ Mà gió lộng cứ vô tư thổi rối// Sáng đường quê, từng bước nhỏ đến trường/ Như thầm tiếc, đường không xa mấy đổi/ Để cho gã trai khờ, lén ngắm vấn vương…
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Bất chợt nhớ cơn mưa chiều năm đó
Một vòng tay, bên quán nghèo để ngỏ
ấm lạnh nỗi đời trong khát vọng xa xăm
Thời gian nào trôi lạc những tháng năm
Và tuổi mộng hồn nhiên đầy nắng gió
Còn khê đọng đâu đây, những dấu lặng thầm…
Em hồn nhiên, nắng cũng hồn nhiên
Chỉ có chiếc áo dài ngượng ngùng xốc nổi
Mà gió lộng cứ vô tư thổi rối
Sáng đường quê, từng bước nhỏ đến trường
Như thầm tiếc, đường không xa mấy đổi
Để cho gã trai khờ, lén ngắm vấn vương…
Chiều hanh vàng, khói sóng chơi vơi
Thương một người, dõi mắt xa ngóng đợi
Khúc ru trầm, à ơi…
Trong tiếng sóng như có lời nhắn gởi
Cho con thuyền trễ hẹn đường khơi
Một nỗi nhớ âm thầm, dang vọng đổ xuống dời
Nắng chiều vàng trên bãi cát bao dung
Biển biếc, một tầm tay lấp lóa
Em đôi co con sóng cạn ngượng ngùng
Vô cùng trôi sâu thẳm, ngọt mềm
Anh lóng ngóng trong lời bày tỏ
Và một khoảng không mờ, thinh lặng dịu êm…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)