Thơ 1-2-3 Như An: Anh bắt gặp tên em trong từ điển nụ cười

Anh bắt gặp tên em trong từ điển nụ cười// Trang thứ trăm năm, cạnh tờ răng long tóc bạc/ Chương của chúng mình viết nên từ khao khát// Bằng màu mực sáng ngời pha bởi tinh chất tào khang/ Để em trở nên loài hoa xinh đẹp nhất địa đàng/ Và cuộc sống, anh định nghĩa bằng hạnh phúc

Tác giả trẻ Như An

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Quê ngoại đang mùa khói bếp tháng ba

 

Dắt trầu cau, anh về thăm tiếng ru bà thuở trước

Cánh võng đòng đưa, gió xưa xuôi ngược

 

Phảng phất dầu dừa mùi kỷ niệm còn đây

Ngoại đâu đó thôi… sau tàu chuối hao gầy

Cạnh nấm đất bao năm đầy cỏ mọc!

 

Anh đã thấy tháng ba nơi vụng về đôi chân nhón

 

Tháng dính lời nguyền hoa bưởi trắng tinh

Như nụ cười em chiều ấy chúng mình

 

Ta trốn vào nhau lặng thinh mái tóc

Hương bưởi lần đầu chao nghiêng mời mọc

Vị nắng tháng ba lóng ngóng tinh tuyền

 

Ngôi trường cũ bao năm rồi vẫn âm thầm ở đó

 

Cất giữ dùm tôi ánh mắt gởi gắm của thầy cô

Giữ cả màu phượng buồn phút chia tay bịn rịn

 

Ngày cuối cười cười nhưng lòng đầy nức nở

Chào ghế đá thân quen. Ta đi rồi mi có nhớ?

Tạm biệt tiếng trống trường. Tạm biệt tuổi hoa niên

Tranh của họa sĩ Thụy Vy

Anh bắt gặp tên em trong từ điển nụ cười

 

Trang thứ trăm năm, cạnh tờ răng long tóc bạc

Chương của chúng mình viết nên từ khao khát

 

Bằng màu mực sáng ngời pha bởi tinh chất tào khang

Để em trở nên loài hoa xinh đẹp nhất địa đàng

Và cuộc sống, anh định nghĩa bằng hạnh phúc

 

Tô canh rau tập tàng chứa hương vị quê cha

 

Đây đọt dền cơm, đây mồng tơi một sương hai nắng

Trái mướp đậm tình, giàn trưa thanh lặng

 

Ngọt của khói bếp lam chiều, mặn của mặn mồ hôi

Chan chứa yêu thương đọng trong hình hài máu thịt

Mộc mạc nghĩa tình như sữa mẹ thuở nằm nôi

 

Nơi bàn tay tiên hương cà phê thức giấc

 

Cái nắng leo rào quán nhỏ thơm đưa

Viên đá không tên cuộn mình mát lạnh

 

Giọt đắng đương thì nhảy múa trên môi thánh

Điệu nhảy của hừng đông

Ngày bừng lên từ mái tóc bồng

 

Ta mơ thấy ta trong lời kinh sám hối

 

Trước án môi trầm quì gối tạ tội em

Từ độ con tim phạm đắm đuối yếu mềm

 

Khẩn xin mi ngoan nhân từ độ lượng

Khẩn cái gật đầu

Cứu kẻ trót lỗi thầm thương

 

NHƯ AN (TPHCM)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *