Thơ 1-2-3 Thanh Trần: Nỗi buồn là sợi dây giữ cánh diều đứng lạ

Xin cảm ơn người// Cảm ơn người đã cho tôi niềm vui/ Cảm ơn người đã cho tôi nỗi buồn// Niềm vui như ngọn gió đẩy cánh diều bay lên/ Nỗi buồn là sợi dây giữ cánh diều đứng lại/ Cho sáo diều ngân nga trên bầu trời bao la.

Nhà thơ, nhà nhiếp ảnh Thanh Trần (Trần Ngọc Thanh)

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Chiều đi tìm chân lý

 

Hoàng hôn ráng vàng, ráng đỏ, ráng mỡ gà.

Chân trời – chảo trứng chiên dựng nghiêng.

 

Có ai đó những bước chân rất dài, rất vội.

Ai tìm kiến thức giúp dân, ai đi tắt đón đầu lợi lộc.

Ai trở thành thanh củi khi lò đang rực nóng !

 

Đời cứ là phải mơ – tình cứ là phải thơ

 

Đời không như là mơ – tình không như là thơ

Một người mong chờ, một người làm ngơ: là tình bơ vơ.

 

Đời cứ luôn ước ao – có sao thì đã sao!

Đời cho ta biển rộng, đời cho ta trời cao

Biển sóng võ dạt dào, trời lung linh trăng sao.

 

Trung thu về trăng sao sa xuống phố

 

Sao trời hóa thân thành lồng đèn ông sao,

Mặt trăng hóa thân thành những chiếc bánh thơm ngon vàng rộm.

 

Phố đêm hóa dãy ngân hà, khiến bao bé thơ háo hức.

Người mẹ quê nghèo lầm lũi mưu sinh bên góc phố

Chạnh thương con mình ở nhà chưa một lần biết đến trung thu.

Chuyện về các loài hoa

 

Hoa là cơ quan sinh sản của cây – mẹ tôi bảo thế.

Có loài cây có rất nhiều hoa – nhiều cơ quan sinh sản.

 

Đến tuổi dậy thì, hoa cũng duyên dáng như con gái

Sắc hương lộng lẫy thu hút bướm, ong

Rồi nhân giống, nhân loài thành rừng, thành rẫy.

 

Khi cưỡi ngựa xem hoa

 

Hoa ở xa là vạt sương long lanh ngũ sắc

Hoa ở gần là những vệt sao băng.

 

Khi ngồi uống trà cùng bạn và thưởng hoa

Ta thấy hoa ẩn chứa đầy ngôn ngữ

Tỏa lan thi vị ngọt lành.

 

Xin cảm ơn người

 

Cảm ơn người đã cho tôi niềm vui

Cảm ơn người đã cho tôi nỗi buồn

 

Niềm vui như ngọn gió đẩy cánh diều bay lên

Nỗi buồn là sợi dây giữ cánh diều đứng lại

Cho sáo diều ngân nga trên bầu trời bao la.

 

Chiếc áo bà ba

 

Duyên dáng thướt tha, thoảng hương đồng, gió nội

Yêu em lâu lắm rồi mà anh chưa dám nói

 

Cô gái thời Bốn chấm không – hôm nay bỗng đẹp vô chừng!

Em năng động kiêu sa với bộ bà ba, nón lá, khăn rằn

Em là cô tiên trong ngày hội mới.

 

Hứa

 

Anh cứ hứa nhưng rồi anh cứ hứa

Để một ngày, con sáo bỗng sang sông.

 

Lên xe hoa con sáo có buồn không?

Anh thì mất hơn mười đêm mất ngủ

Chẳng biết hứa bao nhiêu là đủ.

 

THANH TRẦN (CẦN THƠ)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *