Suối Mơ// Người có mơ chăng/ Ta về bên suối yêu trăng thu vàng// Mây bồng bềnh/ Đá chênh vênh/ Suối reo bên suối người lênh đênh bên đời!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Mẹ
Ngày về
Con có mẹ
Biển lặng, ánh bình minh
Thu ngọt vương vấn nắng
Lời ru mãi ân tình!
Suối Mơ
Người có mơ chăng
Ta về bên suối yêu trăng thu vàng
Mây bồng bềnh
Đá chênh vênh
Suối reo bên suối người lênh đênh bên đời!
Ngày ấy đâu rồi
Thời gian ơi, có bao giờ trở lại
Cho ta tắm mát giữa dòng đời bè bạn
Có kẻ ra đi có người ở lại
Bao nỗi vấn vương của thời tung tăng cắp sách
Muốn quay về với những kỷ niệm ngày xưa?
Tình thơ
Thơ dịu dàng, quyến rũ
Như người con gái tuổi trăng rằm
Những vần thơ làm lay động lòng người
Xao xuyến từng con chữ xinh xinh
Yêu, yêu lắm bài thơ một-hai-ba duyên dáng!
Mạch đời chảy mãi*
Đời vô thường không biết mình sẽ về đâu
Cầm trên tay quyển sách mà tôi nghe lòng nghèn nghẹn
Đến thăm em vào một ngày nắng nhạt
Bên hiên nhà tôi nghe vọng tiếng lòng ai
Em, người đưa đò qua bao năm tháng mong mạch đời chảy mãi!
_____________
*Viết về em Nguyễn Văn Hòa, người con Phú Yên là nhà giáo, nhà phê bình văn học hiền lành và đầy nghị lực!
Biển Tuy Hòa quê em
Biển dịu dàng trong nắng mới
Biển thướt tha ngân nga từng nốt nhạc
Những hạt cát ôm bàn chân nhỏ bé
Những con sóng xô bờ êm đềm vỗ
Tia nắng vàng khe khẽ gọi tên em!
Ước mơ nhỏ bé
Ngày đẹp lắm ông mặt trời thức dậy
Lá xanh tươi lại nhoẻn miệng cười
Màn đêm xuống ông sao đêm lấp lánh
Đất với cây tình tự mãi không thôi
Người! Đừng phá rừng xanh cho cây ôm đất ngàn năm vĩnh hằng!
THIÊN TRÚC (PHÚ YÊN)