Nắng mới chồm lên, trên vạt cỏ tơ non// Lóng lánh những giọt sương, rung rung trong gió/ Tuổi mười tám em còn đang để ngỏ// Mới đó mà tan bốn mươi năm/ Chỉ có vạt nắng vàng vẫn trẻ trung gợi mở/ Mà những giọt sương khuya, đã buông dấu lặng thầm…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Nắng mới chồm lên, trên vạt cỏ tơ non
Lóng lánh những giọt sương, rung rung trong gió
Tuổi mười tám em còn đang để ngỏ
Mới đó mà tan bốn mươi năm
Chỉ có vạt nắng vàng vẫn trẻ trung gợi mở
Mà những giọt sương khuya, đã buông dấu lặng thầm…
Anh vẫn nhớ những điều có thể
Cả tin, mà chờ đợi
Sẽ có một lời, Zalo mang tới
Một tin nhắn nhẹ bâng, mà sao nghe trĩu nặng lòng
Lời em nói hôm nào bên bờ biển rộng
Mà cho đến bây giờ, anh mới thấy biển mênh mông
Tiếng sấm rền âm âm khu phố cổ
Lặng lẽ nhìn, dõi mắt phía trời xa
Biết ngoài ấy có vụ mùa trầy trật
Trời hạn quê mình, tháng bảy tháng ba
Bát ngát mùa xanh trôi đâu mất
Nhìn Zalo đau đáu quê nhà…
Xuyến chi hoa, trắng trấp bờ mương cũ
Từng cánh mỏng đơn sơ, gió mẩy rung rinh
Em lặng lẽ, bước qua điều ẩn dụ
Xao xuyến lối về thăm quê
Con mương cũ, có vầng trăng mười sáu
Lãng đãng trôi, bồi lấp những câu thề…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)