Thơ 1-2-3 Nguyễn Tiến Nên: Vàng ruộm rồi nhưng kẻ ở người đi

Bởi da diết sinh tồn em dùng dằng nuối tiếc// Gắng gỏi xanh qua tiết Tiểu hàn/ Vàng ruộm rồi nhưng kẻ ở người đi// Thêm một ngày thân cành còn bầu bạn/ Thêm một ngày men lộc càng dồn ứ/ Để mai này mơn mởn lúc sang xuân.

Nhà thơ Nguyễn Tiến Nên tác nghiệp biển đảo

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ta có thể nghĩ về các em nhiều lẽ

 

Xin chớ lo tình yêu văn chương vơi cạn

Chỉ cần một đốm lửa

 

Tất cả sẽ có dịp được hâm nóng

Tình yêu và giá trị nghệ thuật

Khao khát khiến ta xúc động đến bất ngờ!

 

Rối rít chiều đông líu lo giảng đường

 

Con xin ta chữ ký vào vai áo khoác

Con muốn chụp hình cùng ta

 

Con làm thơ ký họa tặng ta

Là khi con đã nhận ra những tín hiệu mỹ cảm

Nhận ra ở ta chân lý con cần.

Đêm bán đảo nóng lên giữa mùa đông

 

Một thuở tay chèo mẹ chuyển những đoàn quân

Hai chiếc cầu khó lòng chuyên chở háo hức mùa xuân

 

Đêm Countdown ngập tràn cảm xúc

Trời Phong Nha “thiên nhiên an toàn khác biệt”

Regal Legend Đồng Hới “cuộc sống thông minh” đang chờ.

 

Trở lại Tà Cơn nghe nhịp thở rộn ràng

 

Cỏ tranh đuổi nhau mát-xa thị giác

Cỏ may kín đáo tỏ tình

 

Nắng xoa dịu vân tay thời gian

Nồi bánh chưng nuôi hy vọng

Tuốc-bin vươn tay làm xiếc trong chiều.

 

Bởi da diết sinh tồn em dùng dằng nuối tiếc

 

Gắng gỏi xanh qua tiết Tiểu hàn

Vàng ruộm rồi nhưng kẻ ở người đi

 

Thêm một ngày thân cành còn bầu bạn

Thêm một ngày men lộc càng dồn ứ

Để mai này mơn mởn lúc sang xuân.

 

NGUYỄN TIẾN NÊN (QUẢNG BÌNH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *