Thơ 1-2-3 Võ Hoàng Phương: Qua phút mềm lòng phía núi mặt trời đi

Mặt trời chiều trẫm bóng giữa Thung Mây// Là tự nguyện/ Ngỡ mối tình rực lửa// Con sóng chênh chao/ Thung Mây nghẹt thở/ Qua phút mềm lòng phía núi mặt trời đi…

Nhà thơ Võ Hoàng Phương ở Nghệ An

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Mặt trời chiều trẫm bóng giữa Thung Mây

 

Là tự nguyện

Ngỡ mối tình rực lửa

 

Con sóng chênh chao

Thung Mây nghẹt thở

Qua phút mềm lòng phía núi mặt trời đi…

 

Có phải tham lam em gom hết  ấm nồng

 

Về bên ấy nhóm miền yêu rực lửa?

Khúc khích cười mặc heo may dùng dằng trước cửa

 

Phía bên này

Băng giá một trái tim

Nỡ lòng nào em ác thế sao em?

Tranh của họa sĩ Thành Chương

Ai cho tôi mượn vòng tay nhỉ?

 

Nửa để kê đầu

Nửa vắt ngang

 

Có đi có lại đàng hoàng

Tay tôi kí gửi choàng sang bên người

Ai cho tôi mượn một hồi.

 

Đưa tay bóc tờ lịch cuối

 

Như rơi mất gì

Rưng rưng

 

Lãi lời chân chim khoé mắt

Ngày xanh tôi ơi…

Đâu rồi?

 

VÕ HOÀNG PHƯƠNG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *